Diễn đàn a1
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Diễn đàn a1

WELCOME TO CLASS A1 FORUM

Chào Mừng vào diễn đàn
Như vậy là thời học sinh sắp kết thúc rồi,(T.T) liệu trên chặng đuờng đầy gian nan phía truớc chúng ta có thể vừng vàng để buớc đi hay không nhưng dù sao chúng ta cũng có chung một kỉ niệm về 12a1 những kỉ niệm mà có lẽ chúng ta sẽ không bao giờ quên đuợc, những kỉ niệm đó sẽ đồng hành với ta trên chặng đuờng phía truớc! là một thành viên của 12a1: Đầu tiên mình chúc cho cả lớp đỗ tốt nghiệp và có sự chuẩn bị thật tốt cho kì thi đại học sắp tới. Lời chúc thứ 2 mình xin chúc cho tất cả thành viên trong 12a1 luôn vui vẻ và đạt nhiều thành công trong cuộc sống, những bạn nữ thì càng ngày càng xinh đẹp, các bạn nam ngày càng đẹp trai hơn ^^. Lời chúc thứ 3 mình xin chúc tập thể 12a1 cho dù có gặp gian nan thế nào đi nữa cũng luôn vững vàng trên con đuờng mà mình lựa chọn và phải luôn nhớ về 12a1 nhá!!! Sẽ nhớ a1 nhìu lắm đó (T.T)

You are not connected. Please login or register

Mẹ yêu con lắm

3 posters

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1Mẹ yêu con lắm Empty Mẹ yêu con lắm 31/5/2012, 21:44

MƯA

MƯA
Trung học cơ sở
Trung học cơ sở

Suốt thời thơ ấu và cả khi lớn lên, lúc nào tôi cũng ghét mẹ tôi. Lý do chính có lẽ vì bà chỉ có một con mắt. Bà là đầu đề để bạn bè trong lớp chế giễu, châm chọc tôi.

Mẹ tôi làm nghề nấu ăn để nuôi tôi ăn học. Một lần bà đến trường để kiếm tôi làm tôi phát ngượng. Sao bà lại có thể làm như thế với tôi? Tôi lơ bà đi, ném cho bà một cái nhìn đầy căm ghét rồi chạy biến. Ngày hôm sau, một trong những đứa bạn học trong lớp la lên: “Ê, tao thấy rồi. Mẹ mày chỉ có một mắt!”.

Tôi xấu hổ chỉ muốn chôn mình xuống đất. Tôi chỉ muốn bà biến mất khỏi cuộc đời tôi. Ngày hôm đó đi học về tôi nói thẳng với bà: “Mẹ chỉ muốn biến con thành trò cười!”.

Mẹ tôi không nói gì. Còn tôi, tôi chẳng để ý gì đến những lời nói đó, vì lúc ấy lòng tôi tràn đầy giận dữ. Tôi chẳng để ý gì đến cảm xúc của mẹ. Tôi chỉ muốn thoát ra khỏi nhà, không còn liên hệ gì với mẹ tôi. Vì thế tôi cố gắng học hành thật chăm chỉ, và sau cùng, tôi có được một học bổng để đi học ở Singapore.

Sau đó, tôi lập gia đình, mua nhà và có mấy đứa con. Vợ tôi là con nhà gia thế, tôi giấu nàng về bà mẹ của mình, chỉ nói mình mồ côi từ nhỏ. Tôi hài lòng với cuộc sống, với vợ con và những tiện nghi vật chất tôi có được ở Singapore. Tôi mua cho mẹ một căn nhà nhỏ, thỉnh thoảng lén vợ gởi một ít tiền về biếu bà, tự nhủ thế là đầy đủ bổn phận. Tôi buộc mẹ không được liên hệ gì với tôi.

Một ngày kia, mẹ bất chợt đến thăm. Nhiều năm rồi bà không gặp tôi, thậm chí bà cũng chưa bao giờ nhìn thấy các cháu. Khi thấy một bà già trông có vẻ lam lũ đứng trước cửa, mấy đứa con tôi có đứa cười nhạo, có đứa hoảng sợ. Tôi vừa giận vừa lo vợ tôi biết chuyên, hét lên: “Sao bà dám đến đây làm con tôi sợ thế? Đi khỏi đây ngay!”. Mẹ tôi chỉ nhỏ nhẹ trả lời “Ồ, xin lỗi, tôi nhầm địa chỉ!” và lặng lẽ quay đi. Tôi không thèm liên lạc với bà trong suốt một thời gian dài. Hồi nhỏ, mẹ đã làm con bị chúng bạn trêu chọc nhục nhã, bây giờ mẹ còn định phá hỏng cuộc sống đang có của con hay sao?

Một hôm, nhận được một lá thư mời họp mặt của trường cũ gởi đến tận nhà, tôi nói dối vợ là phải đi công tác. Sau buổi họp mặt, tôi ghé qua căn nhà của mẹ, vì tò mò hơn là muốn thăm mẹ. Mấy người hàng xóm nói rằng mẹ tôi đã mất vài ngày trước đó và do không có thân nhân, sở an sinh xã hội đã lo mai táng chu đáo.

Tôi không nhỏ được lấy một giọt nước mắt. Họ trao lại cho tôi một lá thư mẹ để lại cho tôi:

“Con yêu quý,

Lúc nào mẹ cũng nghĩ đến con. Mẹ xin lỗi về việc đã dám qua Singapore bất ngờ và làm cho các cháu phải sợ hãi. Mẹ rất vui khi nghe nói con sắp về trường tham dự buổi họp mặt, nhưng mẹ sợ mẹ không bước nổi ra khỏi giường để đến đó nhìn con. Mẹ ân hận vì đã làm con xấu hổ với bạn bè trong suốt thời gian con đi học ở đây.

Con biết không, hồi con còn nhỏ xíu, con bị tai nạn và hỏng mất một bên mắt. Mẹ không thể ngồi yên nhìn con lớn lên mà chỉ có một mắt, nên mẹ đã cho con con mắt của mẹ. Mẹ đã bán tất cả những gì mẹ có để bác sĩ có thể thay mắt cho con, nhưng chưa bao giờ mẹ hối hận về việc đó. Mẹ rất hãnh diện vì con đã nên người, và mẹ kiêu hãnh vì những gì mẹ đã làm được cho con. Con đã nhìn thấy cả một thế giới mới, bằng con mắt của mẹ, thay cho mẹ..

Mẹ yêu con lắm,

Mẹ......


2Mẹ yêu con lắm Empty Re: Mẹ yêu con lắm 4/6/2012, 02:26

Ti3nDunG_Pham

Ti3nDunG_Pham
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực

MU?A la'du?a' nao' a'? No'i ra danh tin'h ko ta xo'a baj' ra'ng chiu a'

3Mẹ yêu con lắm Empty Re: Mẹ yêu con lắm 4/6/2012, 20:57

Ti3nDunG_Pham

Ti3nDunG_Pham
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực

xóa lun

4Mẹ yêu con lắm Empty Re: Mẹ yêu con lắm 5/6/2012, 10:44

T.T

T.T
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực

Ti3nDunG_Pham đã viết:xóa lun
xóa đi

Sponsored content



Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết